có thể một ngày biển không còn mặn nữa
nước sẽ không cần kết tụ để linh thiêng
người đời nói với nhau bằng xảo ngữ
bóng tối bủa vây khâm liệm những ưu phiền
nếu có một ngày đường chân trời gãy khúc
thưa em: ta thất lạc nhau nào dễ kiếm tìm!
sống đeo bám vào mảng đời trôi nổi
địa ngục – thiên đàng luôn nhạo báng trái tim
nếu đất trời có thể là khoảng lặng
người níu giữ thời gian ác mộng hiện hình
thế giới nghiêng khắp cùng đang ảo mị
cõng giấc mơ chạy vòng theo gót tâm linh
ngày qua mau tôi lửng lơ như sợi khói
nghe chuông ngân ánh sáng vỡ trên đầu
linh hồn khóc bóng chập chờn điên dại
nhìn bảy vía cười nghẹn thở suốt đêm thâu.
Khaly Chàm